“30 chưa phải là Tết” – Câu chuyện của một người bán nhà

Nguyễn Văn Quyết

30 chưa phải là Tết” – Một câu nói đại ý cho chúng ta biết rằng có những việc tưởng chừng như chín muồi rồi nhưng có thể vẫn xôi hỏng bỏng không. Đặc biệt trong ngành dịch vụ, công việc bán hàng, sale như bảo hiểm, ngân hàng, bất động sản… Các câu nói kiểu như ở trên: “Cho anh/ chị số tài khoản để đặt cọc…”; “Em gửi thông tin thanh toán đi chút chị chuyển khoản cọc…”

Hôm nay, trong bài viết này thì Quyết muốn chia sẻ chính trải nghiệm thực tế của mình, để lưu giữ lại những cảm xúc trên hành trình của mình. Bài viết này có lẽ sẽ là một phần tất yếu cho những ai đang làm công việc bán hàng, chạy dead line… Một công việc không có lương cứng, hoặc có thì cũng rất ít, luôn phải trông chờ vào hoa hồng từ việc bán hàng, hoàn thành giao dịch.

30 Chưa phải là Tết?

30 chưa phải là tết
30 chưa phải là tết

Có những lúc, chỉ còn vài bước cuối cùng thôi là về tới đích. Cảm giác tưởng chừng chỉ cần với tay là chạm tới thành công. Nhưng rồi, “xôi hỏng bỏng không”.

Nghề sale – đặc biệt là bán bất động sản – không thiếu những khoảnh khắc như thế.

  • Một lời hứa: “Em gửi thông tin đi, chị cọc ngay.”
  • Một tin nhắn: “Cho anh số tài khoản, chiều anh chuyển tiền.”

Nghe thì tưởng chắc như đinh đóng cột. Nhưng rồi… im bặt. Không ai nhắn lại. Không ai chuyển tiền. Không ai cọc. Và tôi gọi đó là: “30 chưa phải là Tết.”

Là một người làm nghề sale, đặc biệt trong ngành bất động sản, tôi hiểu rất rõ cái cảm giác ấy – cảm giác của sự hy vọng lên cao rồi bị dập tắt trong chớp mắt. Cảm giác mà chỉ người trong nghề mới hiểu, còn người ngoài nhìn vào thì cứ tưởng “làm nghề này sướng lắm”.

Ừ thì, đúng là có người sướng thật. Nhưng không phải ai cũng vậy.

Nghề này không có lương cứng. Có thì cũng bèo bọt. Mọi thứ đều trông vào hoa hồng, mà muốn có hoa hồng thì phải chốt được giao dịch. Mà để chốt được một giao dịch, phải trải qua bao nhiêu bước, bao nhiêu lần hy vọng, bao nhiêu cuộc gặp, bao nhiêu lần “fail” mà người ngoài không bao giờ thấy.

Tôi kể bạn nghe một câu chuyện rất thật.

Một bạn khách còn rất trẻ – liên hệ tôi để tìm mua căn hộ đầu tiên trong đời, ở quận 6, TP.HCM. Căn 51m², giá 3,6 tỷ. Bàn giao hoàn thiện, vào ở ngay, cho thuê được liền.

Tôi tư vấn, gửi thông tin trước cả tháng. Rồi bạn đi xem. Một lần. Hai lần. Rồi ba lần. Không phải vì không ưng – mà vì phải “hội ý” với bố mẹ ngoài quê. Vì tài chính là cả nhà cùng góp. Và cũng vì mua nhà là chuyện lớn. Sợ hớ. Sợ sai. Sợ hối hận.

Tôi hiểu – và tôi đồng hành. Không chỉ tư vấn cho bạn, mà còn nói chuyện với cả ba mẹ bạn nữa. Sau gần 2 tháng, bạn quyết định chọn căn do tôi giới thiệu. Lúc đó, tôi nghĩ chắc là “Tết đến rồi”. Cầm chắc được giao dịch này trong tay.

Thế nhưng, khi gặp chủ nhà – bạn lại trả giá sâu, xin thêm những điều khoản ngoài hợp đồng, vượt qua những gì tôi đã báo giá. Ngồi làm việc suốt 3 tiếng, ghi thông tin đặt cọc… Rồi vẫn thất bại.

Tôi gọi điện, xin lỗi chủ nhà. Bắt đầu lại. Không nản. Tôi tìm căn khác, lại thương lượng, lại hẹn gặp chủ nhà. Căn thứ 2 – đẹp hơn, giá tốt hơn. Nhưng rồi – kịch bản cũ lặp lại. Bạn tiếp tục trả giá sâu – khiến chủ nhà mất hứng. Giao dịch tiếp tục… đổ bể.

Lúc ấy, tôi chỉ nói với bạn một câu:

“Nếu thật sự muốn mua, thì mỗi lần gặp là để chốt. Đừng để mất thời gian của cả 3 bên. Em đi xem nhiều rồi, giá là hợp lý. Chứ mình không thể đi gặp để ‘trả giá thử’ mãi được.”

Bạn có thể nghĩ nghề sale là nghề dễ. Nhưng đằng sau một giao dịch thành công là rất nhiều giao dịch thất bại. Đằng sau một nụ cười là hàng chục giờ làm việc không công. Đằng sau một khoản hoa hồng là hàng trăm cuộc gọi, hàng chục lần gặp gỡ, vô số lần thất vọng.

Có người thành công, sống sung túc từ nghề này. Nhưng cũng có rất nhiều người bỏ nghề – chỉ cần nghe tới “sale BĐS” thôi là đã… ớn lạnh sống lưng.

Vậy đó, “30 chưa phải là Tết”. Đừng vội mừng khi khách hứa cọc. Đừng quá hy vọng vào một cuộc hẹn. Vì làm sale – mọi thứ chỉ chắc chắn khi tiền vào tài khoản, hợp đồng được ký tên.

P/S: Viết đến đây, tôi chợt nghĩ – có lẽ mình sẽ viết một cuốn sách về nghề này. Để kể lại, để lưu giữ và để những ai đang làm nghề – không cảm thấy một mình.

Mục nhập này đã được đăng trong Blog. Đánh dấu trang permalink.